Hơn 4 năm trước, khi bị bạn thân cướp mất người đàn ông mình yêu thương, tôi đau đớn tột cùng. Mỗi ngày tôi đều khóc thầm, đau khổ, không hiểu tại sao họ lại đối xử với tôi như vậy.
Một bên là người yêu tin tưởng, một bên là bạn thân như chị em… lại có thể lừa dối tôi. Họ chà đạp lên tình yêu, niềm tin của một người con gái yếu đuối để cười nói vui vẻ.
Tôi hận... 4 năm qua, anh và cô ta sống hạnh phúc bên nhau còn tôi dù đã lập gia đình vẫn đau đáu quá khứ. Chồng tôi rất yêu thương, quan tâm tôi. Anh mang lại cho tôi cảm giác an toàn khi ở bên. Nhưng thứ gọi là tình yêu hết lòng hết dạ thì lại không có.
Tôi coi anh đúng nghĩa là chồng, là chỗ dựa như người thân ruột thịt. Anh cũng biết về quá khứ của tôi. Anh luôn động viên tôi quên đi chuyện cũ để sống vui vẻ hơn.
Tôi không phủ nhận, chính chồng là người đã sưởi ấm con tim băng giá của tôi ngày đó. Nhưng điều đó cũng chỉ khiến tôi vơi đi nỗi đau chứ không thể quên đi tất cả.
Mỗi lần đi qua những nơi kỉ niệm, kí ức đau đớn lại ùa về. Tôi luôn nuôi hi vọng ngày nào đó gặp lại người cũ, tôi sẽ trả thù.
Thế rồi, trời xui đất khiến thế nào, đúng cái ngày tôi đi họp lớp, tôi lại nhìn thấy anh ta. Anh ta cũng có tiệc tại nhà hàng đó. Tôi vui vẻ chào hỏi, vồn vã nói chuyện với anh khiến anh cũng phải ngạc nhiên.
Tôi tỏ ra mình đang sống hạnh phúc. Ngoại hình xinh đẹp và trẻ trung của tôi có lẽ đã làm anh bất ngờ. Mấy năm qua, anh già đi nhiều còn tôi vẫn là một người phụ nữ trẻ trung, năng động.
Trong lòng tôi bắt đầu nhen nhóm kế hoạch ngoại tình. Tôi lấy số điện thoại của anh và thường xuyên nhắn tin hỏi han, tâm sự với anh. Tôi đã quên mất mình là người đàn bà có gia đình, có con nhỏ. Tôi muốn cho anh và người bạn thân kia phải đau khổ vì đã lừa dối tôi.
Hơn 4 tháng nói chuyện qua điện thoại, chúng tôi giấu bạn đời của mình để hẹn hò.
Vừa thấy anh, tôi đã lao vào ôm chầm lấy, quên mất rằng đây chính là người mà mình cần trả thù.
Sau đó, chồng tôi phát hiện mối quan hệ bất chính. Anh nói tôi hãy dừng lại bằng không anh sẽ ly hôn. Thế nhưng, sự ngu muội khiến tôi không coi lời nói của anh ra gì.
Tôi bất chấp tất cả, đích thân gửi những bức ảnh tình cảm của chúng tôi cho vợ anh, khiến cô ta phải đau khổ.
Trớ trêu thay, người đàn bà ấy lại gửi những bức ảnh cho gia đình chồng tôi. Cô ta bằng cách nào đó đã tìm được Facebook của mẹ chồng tôi.
Cơ hội để chồng tha thứ cho tôi không còn nữa khi mọi chuyện vỡ lở. Người đàn ông cũ mà tôi lại một lần nữa si mê cũng vì hèn hạ mà đổ hết tội lỗi lên đầu tôi.
“Tình cũ không rủ cũng đến”, vợ anh ta thừa hiểu chuyện này nên đã bỏ qua cho chồng. Còn tôi giờ đây lại trở thành một kẻ tay trắng. Cả chồng và con đã rời bỏ tôi, bố mẹ chồng cũng bắt tôi phải ký vào đơn ly hôn.
Anh đã bao dung với quá khứ của tôi, đã vì tôi mà cố gắng. Anh luôn ở bên giúp tôi quên đi chuyện buồn vậy mà tôi lại phản bội anh. Vì một người đàn ông không xứng đáng mà tôi thất bại hai lần để rồi giờ đây tay trắng.
Tôi khóc như mưa, ân hận vì đã lầm đường lạc lối. Tôi không hiểu tại sao mình lại ngu muội đến vậy? Trả thù ư, để được gì khi giờ đây con gái tôi cũng không muốn sống cùng với mẹ? Cả thiên hạ biết tôi là người đàn bà đê tiện. Tôi không biết phải tiếp tục sống thế nào?