Topbanner

Phẫn nộ vì em chồng không đóng góp gì nhưng lại được chia nửa căn nhà

Đáng sống

Tôi lấy chồng cách đây 3 năm. Khi đó, chồng tôi vừa mua một căn chung cư giá 2,2 tỷ để làm nơi ở cho hai vợ chồng.

Anh có vốn tích lũy 600 triệu, tôi cũng góp tiền tiết kiệm của mình gần 200 triệu, bố mẹ anh cho thêm 600 triệu để mua nhà. Số tiền còn lại, hai vợ chồng tôi cùng nhau trả góp dần.

Em gái chồng đang độc thân nên về ở cùng chúng tôi. Trong suốt thời gian sống chung, cô em chồng rất vô tư. Em ấy không còn là sinh viên mà đã đi làm, thậm chí còn làm ở công ty nước ngoài lương khá ổn, nhưng không đóng một đồng sinh hoạt phí nào dù em ăn cơm nhà buổi tối, sáng còn mang theo đồ ăn từ nhà để trưa đến công ty ăn. Tôi có nhắc khéo thì bị chồng gạt đi bảo chẳng đáng mấy mà tính toàn với em làm gì.

Tôi quan điểm nếu em còn đang đi học thì anh chị sẽ lo mọi chi phí. Nhưng em gái đã trưởng thành, có thu nhập, cũng nên san sẻ sinh hoạt phí với anh chị vì chúng tôi còn phải trả nợ vay mua nhà và tích lũy để sinh con. Chồng tôi cứ bao bọc em như vậy càng làm tăng thêm tính ỷ lại của em gái.

Từ bé, em ấy đã được bố mẹ nuông chiều. Chồng tôi luôn được dạy phải nhường nhịn, bảo vệ em. Đúng là chồng tôi đã làm rất tốt, có khi còn thái quá. Sống chung, không tránh khỏi những lúc chị dâu em chồng lời qua tiếng lại, chồng tôi mỗi lần như vậy luôn đứng về phía em gái. Lúc về phòng riêng mới thủ thỉ với vợ rằng mình người lớn đừng nên chấp nhặt em út.

Tôi thật không hiểu sao bố mẹ chồng và chồng tôi lại có cách cưng chiều đến hư em ấy như vậy. Con gái hai mấy tuổi rồi nhưng không biết nấu ăn, lười làm việc nhà, lại không biết cách quan tâm người khác.

Ở trong nhà tôi, em chồng rất ít khi phụ giúp việc nhà, dăm thì mười họa mới thấy cầm cái chổi quét nhà hay lấy cái khăn lau bàn ăn. Lúc tôi có bầu, nghén lên nghén xuống không vào bếp được. Em ấy cũng không thèm hỏi thăm một câu. Việc nấu nướng trong mấy tháng tôi ốm nghén không làm được thì chồng tôi làm thay, tuyệt không thấy mặt cô út trong bếp, chỉ lúc ăn cơm mới xuất hiện.

em-chong-1634787742.jpg

Sau khi chúng tôi sinh con, có nhu cầu đổi nhà đến gần công ty tôi hơn để tôi hạn chế thời gian đi lại, có nhiều thời gian chăm sóc con. Vì vậy, chúng tôi bàn với bố mẹ bán ngôi nhà đang ở để mua nhà mới. Ngôi nhà này chúng tôi cũng vừa tất toán ngân hàng. Hiện tại hạ tầng khu này phát triển nên giá thu về dự kiến gần 2,5 tỷ. 

Thật không ngờ, bố mẹ chồng đồng ý bán nhưng lại đưa ra một đề nghị bất công đó là chúng tôi phải chia một nửa số tiền bán nhà cho em gái. Tất nhiên tôi không đồng ý, vì ngôi nhà này bố mẹ chồng chỉ góp 600 triệu, còn lại là do công sức hai vợ chồng tôi kiếm tiền trả cả gốc lẫn lãi.

Chồng tôi thì khuyên tôi bớt giận, nhường nhịn em một chút, anh đề nghị sẽ cho em gái 1 tỷ chứ không phải mức một nửa giá trị ngôi nhà như bố mẹ tôi muốn, coi như là phần tiền của bố mẹ và tích lũy của anh ấy thời chưa cưới vợ để lại cho em. 

Tôi không phải là người nhỏ mọn, nhưng tôi thấy em chồng không đóng góp chút công sức, tiền của gì mà cuối cùng lại nhận phần tiền lớn như vậy là không đáng, càng cổ súy cho tính dựa dẫm, lười biếng của em. Ai từng trả nợ mua nhà rồi mới hiểu quá trình đó vừa vất vả, vừa đầy động lực. Em chưa trải qua những điều đó, sẽ không biết trân trọng giá trị đồng tiền.