Khi tôi cưới cô ấy, quả thực đã đổi đời. Bố vợ giao cho tôi một công ty sản xuất và bán đồ mỹ nghệ, còn vợ tôi quản lý chuỗi cửa hàng thực phẩm, nông sản sạch. Chúng tôi sống trong căn biệt thự liền kề nhà vợ mua cho, xe tôi đi cũng là xe mua bằng tiền của bố vợ. Bố vợ bảo ông không tiếc con cái điều gì, chỉ cần tôi mang lại cho vợ tôi hạnh phúc.
Biết ơn nhà vợ nên trong công việc tôi rất nỗ lực. Mấy năm trước, khi chưa có dịch, việc buôn bán xuất khẩu còn tốt, tôi đã kiếm được cho nhà vợ rất nhiều tiền. Bố vợ cũng không bạc đãi tôi. Cái năm công ty tôi làm ăn phát đạt, ông liền đổi xe cho tôi, lên đời con xe giá trị bằng cả cái nhà mà không hề phải nghĩ.
Tôi có bố mẹ vợ tuyệt vời, luôn cố gắng để con rể phát huy được năng lực mà không cần thiết phải tự ti, nhưng vợ tôi lại là người thật kinh khủng. Được chiều từ bé nên tính tình cô ấy rất khó chịu, đã muốn chuyện gì thì nhất quyết phải được theo ý mình, có gì không vừa ý là cô ấy dỗi, trở nên nổi nóng, cục súc, chửi bới thậm chí là lăng mạ người khác.
Lúc chúng tôi mới cưới nhau, cô ấy chưa như vậy, chỉ hay dỗi thôi. Tôi vì lời hứa với bố mẹ vợ nên luôn chiều chuộng vợ, cô ấy thế nào tôi cũng nhường nhịn hết, cô ấy dỗi là tôi lại dỗ dành, lùi một bước cho cô ấy lấn lướt. Tôi tưởng tôi như vậy thì vợ sẽ vui, sẽ hiểu lòng của chồng hơn, nhưng hóa ra việc tôi chiều chuộng vô điều kiện đã biến cô ấy thành người sống độc tài, quá quắt.
Cô ấy quyết tất cả mọi việc không cần hỏi ý kiến tôi, từ chuyện học, chọn trường cho con đến chuyện tài chính, công việc. Rất nhiều khi cô ấy làm tôi mất mặt với nhân viên ở dưới khi công khai trước họ phủi đi ý kiến của tôi để khăng khăng theo ý cô ấy, còn nói tôi "biết gì mà quyết". Nhưng cô ấy đưa ra nhiều quyết định sai lầm, đã gây ra thiệt hại kinh tế không nhỏ, nhất là trong tình hình làm ăn khó khăn như hiện nay. Vợ chồng tôi bắt đầu mâu thuẫn, cô ấy đi kể với nhà vợ là tôi đã thay lòng.
Tôi vô cùng ức chế nên trở thành người ít nói. Vợ còn luôn gây cho tôi cảm giác tôi nói gì cũng nhảm, cũng sai, lời nói không hề có trọng lượng. Lâu dần tôi không còn tình cảm với vợ, điều đó lại càng khiến cô ấy nổi điên.
Vợ chồng tôi nhiều lần ở nhà cãi nhau. Giờ tôi muốn ly hôn, nhưng thế lực nhà vợ quá lớn. Bố vợ gọi tôi đến nói chuyện, nhắc lại lời ông với tôi ngày xưa về chuyện muốn tôi đem lại hạnh phúc cho con gái ông. Ông bảo đã cho tôi tất cả được thì cũng lấy đi được của tôi tất cả. Nếu tôi bỏ vợ để đến với một ai khác, thì họ sẽ cho tôi thân bại danh liệt.
Tôi bây giờ đã là người có tóc chứ không phải kẻ trọc đầu, trong xã hội cũng có nhiều mối quan hệ riêng, đủ để phải bận tâm đến mặt mũi. Tôi phải làm sao để thoát khỏi người vợ này mà không tổn hại bản thân?