Bác sĩ Phạm Thị Thương - Khoa Nội Bệnh viện Gò Vấp chia sẻ, từ lúc dịch bắt đầu xuất hiện nhỏ lẻ, chị đã cùng đồng đội tham gia công tác sàng lọc bệnh nhân có yếu tố dịch tễ hoặc có triệu chứng nhiễm COVID-19, tham gia lấy mẫu cộng đồng sau giờ làm, có hôm đi lấy mẫu tới 12h đêm, đến sáng BS Thương vẫn đi làm bình thường.
"Tới khoảng đầu tháng 7 thì dịch bùng nhiều ở TP HCM, Bệnh viện Gò Vấp tạm chuyển đổi công năng thành bệnh viện chuyên tiếp nhận và điều trị người bệnh COVID-19. Tôi thuộc tầng 6, điều trị bệnh nhân có bệnh nền nặng kèm theo. Trong những ngày đầu tham gia điều trị mọi thứ đều quá mới mẻ, vừa làm vừa học. Lúc vào ca trực tôi nhịn ăn nhịn uống, nhịn tất cả vệ sinh, trước khi vào ca không dám ăn nhiều, không dám uống nước vì sợ sự cố", bác sĩ Thương chia sẻ.
Bác sĩ Thương cho biết, trong những ca trực kéo dài từ 8-9 tiếng, chị không cảm thấy mệt mỏi, sức mạnh lên đến 200% nhưng khi vừa tháo đồ bảo hộ ra chị không còn một chút sức lực nào.
"Thật ra là không có thời gian để mệt, chỉ có 2 bác sĩ với hơn 100 bệnh nhân mà lúc nào cũng nghe tiếng monitor, tiếng bệnh nhân thở khó, chạy thay oxy, đổi giường đổi phòng, cho y lệnh, xem cận lâm sàng liên tục. Nhưng khi vừa tháo đồ bảo hộ xong cả người tôi không còn một chút sức, rã rời. Về đến khách sạn chỉ uống nước rồi ngủ, không thể ăn nổi", bác sĩ Thương kể.
Cũng theo bác sĩ Thương chia sẻ, sức khỏe của bản thân chính là điều khiến người thân lo lắng vì vốn bản thân chị rất gầy nhưng nhìn đồng đội "ra trận", biết bao nhiêu người đang cần chị không thể nào cầm lòng được.
"Đối với tôi đây là chặn đường vừa khó khăn nhưng cũng rất đáng nhớ, sau chặn đường này tôi cảm thấy trưởng thành hơn rất nhiều, trưởng thành trong chuyên môn cũng như suy nghĩ về cuộc sống và gia đình. Tôi và chồng vừa tổ chức đám cưới xong thì dịch bắt đầu nhen nhóm, sau đó 2 đứa 2 chiến tuyến khác nhau. Chồng tôi làm ở Bệnh viện Nguyễn Tri Phương còn tôi ở Bệnh viện Gò Vấp, chưa bao giờ tôi thấy Quận 5 và quận Gò Vấp lại xa nhau như vậy. Tôi và chồng cũng được nghỉ phục hồi sau tua trực nhưng trớ trêu là tôi nghỉ thì chồng vào tua và ngược lại nên hai đứa chỉ gặp nhau qua video call", bác sĩ Thương nhớ lại.
Với bác sĩ Thương, niềm hạnh phúc có lẽ là nhìn các bệnh nhân khỏe mạnh trở về nhà. Thế nhưng, điều gì đến cũng đến, vào giữa tháng 9, chị đột nhiên sốt cao, đau đầu, rất mệt, tiến hành test nhanh và làm PCR thì cho kết quả dương tính.
"Việc đầu tiên là báo cho chồng biết, còn cha mẹ hai bên thì giấu kín vì cha mẹ tôi có bệnh huyết áp nghe tin nguy hiểm lắm. Tôi được nhập vào tầng 6 nơi tôi đang điều trị cho bệnh nhân, có đồng đội bên cạnh lo lắng chăm sóc thì tôi không thấy gì khó khăn cả, chỉ trăn trở vì đồng đội sẽ phải gồng gấp đôi, làm thêm cả phần việc của mình nữa. Tôi sốt mệt khoảng 1 tuần thì khỏe hẳn, sau 10 ngày thì mình âm tính nhưng lại sút cân khá nhiều, sút 6kg, đã gầy nay còn gầy hơn. Nếu được chọn lựa, tôi vẫn mong mình không mắc bệnh, biết đâu trong thời gian đó tôi giúp được kha khá người khỏi bệnh về đoàn tụ với gia đình", bác sĩ Thương nói.