Vất vả kiếm tiền vì tiền là một phần thiết yếu
Trong xã hội hiện đại, người ta vẫn mải miết với những công việc mưu sinh, lăn lộn trong vòng xoay của cơm áo gạo tiền. Với nhiều người, đây là một thú vui nhằm thỏa mãn cái khao khát thành công của bản thân, nhưng với số khác, kiếm tiền là trách nhiệm, là biểu hiện của lý trí đứng sau một tình yêu bao la dành cho gia đình.
Họ chỉ mong khi bố mẹ về già, có đủ khả năng để phụng dưỡng. Khi con cái cần, họ không phải áy náy vì không thể lo được cho con. Vì thế, họ trở nên thực tế hơn và quan niệm rằng: "Không có tiền, bạn lấy gì để duy trì tình cảm, giữ vững tình yêu, liên lạc bạn bè, không lẽ chỉ nói suông, nếu thế thì đừng nói nữa, mọi người đều rất bận!".
Thế nhưng, khi người ta quá lăn lộn trong hiện thực xã hội, người ta sẽ dần quên đi mất cảm xúc của bản thân mình, và đắm chìm trong lăng kính “vật chất”. Dần dần, họ cho rằng khi nghèo sống giữa đô thị không ai quen, khi giàu sống trong rừng thẳm vẫn có họ hàng. Trong tiệc rượu, người ta chúc tụng người giàu sang trước. Trước cửa xuất hiện xe sang, chẳng phải người nhà cũng thành người thân, xuất hiện kẻ ăn mày, có huyết thống cũng xin chớ bước vào. Trên đời này muốn kết giao phải có tiền vàng, nếu tiền vàng không nhiều tình cảm sẽ không sâu đậm được, có tiền có rượu có bạn hiền, nhưng lúc nghèo lúc đói không thấy bạn ở đâu. Con người ngày nay sống quá thực dụng …
Rồi họ lại quanh co trong những khoảng cô đơn không lối thoát của bản thân mình vì đã quá đặt nặng những giá trị vật chất. Nhưng thực sự, khi không có tiền, thì:
Không dám ngã xuống vì phía sau còn đàn con.
Không dám trốn chạy vì phía trước còn cha mẹ.
Không dám đổ bệnh vì sợ không có người chăm sóc.
Không dám mỏi mệt vì chẳng có ai ở bên.
Không dám lười nhác vì không có ai cung cấp tiền bạc.
Kiên cường, độc lập là chọn lựa duy nhất.
Khi cô đơn tự bật bản nhạc lên để nghe, khi đau buồn tự tìm góc nhỏ lau nước mắt. Tự dằn lòng tất cả đều không thành vấn đề, mọi lúc mọi nơi phải nhắc bản thân không được gục ngã. Nhất định phải kiên cường! Phải nỗ lực hết mình trên đường đời đã chọn.
Thế nhưng, cuộc đời tạo ra những trách nhiệm cho con người không phải để họ gục ngã và chìm đắm trong những điều tiêu cực như vậy. Trách nhiệm chỉ là một trạng thái thăng hoa của tình yêu thương. Vậy nên, cái gốc của mọi mối quan hệ vẫn là cảm xúc, là tình yêu, không phải là lý trí. Chỉ khi con người ta đối đãi với nhau bằng sự chân thành trước tiên, lúc ấy người ta mới cảm thấy muốn sống cho người khác, muốn dành cho người khác những điều tốt đẹp nhất. Lúc đó, trách nhiệm xuất hiện với vai trò gìn giữ và xây dựng một mối quan hệ, khiến nó trở nên vững chắc. Trong trách nhiệm ấy, kiếm tiền là một phần thiết yếu.
Trước 40 tuổi, phải gắng kiếm thật nhiều tiền
Khi tôi nói vậy, cậu bạn cười nhạt, nói tôi thông tục, quá khắc nghiệt và thực dụng. Nhưng, tôi vẫn bảo lưu quan điểm của mình. Từ những người xung quanh tôi, rất nhiều bi kịch dường như đều không khỏi liên quan tới hai chữ "thiếu tiền".
Sống đến tuổi trung niên, bạn sẽ biết có rất nhiều nơi nhiều việc cần phải hao tốn tiền, nó không chỉ liên quan tới chất lượng cuộc sống, nó quan trọng hơn là ảnh hưởng tới việc bạn có hay không sở hữu một trái tim cởi mở.
Anh bạn tôi tên Nguyên, từng nghẹn ngào trong men rượu, khổ sở kể về nỗi bất lực khi con cái nhà người ta được ra ngoài thoải mái theo đuổi những thứ mình thích, phát triển tài năng thì anh chỉ có thể dè dặt mà khuyến khích con chịu khó học hành, phấn đấu để thay đổi số phận.
Khi vợ, con anh muốn có những bộ quần áo mới đẹp hơn, đắt hơn, cậu ấy cũng chỉ có thể an ủi và né tránh bởi bạn không dư dả tiền như thế.
Hay như một người bạn khác, cha anh ngoài 70 tuổi gặp tai biến, phải nhập viện. Bác sĩ đưa ra hai gợi ý về hai loại thuốc: Loại thuốc tốt, chi phí là 10 triệu/mũi, không tác dụng phụ, không đau đớn, hiệu quả nhanh chóng; Một loại thuốc bình thường, chỉ 500 ngàn đồng/mũi, nhưng dễ có tác dụng phụ và nguy cơ biến chứng cao. Nghe bác sĩ tư vấn, anh oà khóc. Lúc này anh mới thấm thía nỗi cơ cực của việc không có tiền - không thể mang lại những điều tốt nhất cho đấng sinh thành.
Trong những tình huống đó, bạn có thật sự cảm thấy tâm trạng mình cởi mở không?
Có thể có người sẽ nói, làm sao phải so sánh như thế để rồi tự làm khổ mình?
Nhưng hiện thực vẫn là như thế, làm cho người thân có một cuộc sống đầy đủ tiện nghi đó là một loại năng lực. Đến độ tuổi trung niên, bạn sẽ không ngừng tự đánh giá bản thân mỗi ngày và tự dày vò mình mỗi ngày. Đó là nỗi đau thực sự khủng khiếp.
Cho nên, xin hãy buông bỏ tất cả những việc làm vô nghĩa để tập trung vào sự nghiệp và kiếm thật nhiều tiền. Hơn nữa, có những sự thật cần bạn chấp nhận:
Hầu hết mọi người đều không thể bàn đến hạnh phúc khi không có vật chất.
Bạn và tôi đều thuộc số đông đó, vì thế chúng ta đều không tránh khỏi quy luật này.
Hay nói cách khác, có được sự bảo đảm về vật chất rồi bạn mới dám lớn giọng với những người mình ghét.
Có được một vốn tài sản tích lũy nhất định, bạn mới dám nghỉ việc không do dự khi cảm thấy quá mệt mỏi.
Trong thẻ luôn có số dư như thế bạn mới có thể thoải mái ngồi dưới ô của quán cà phê hạng sang, nhâm nhi tách cafe, lật từng trang sách. Và tất nhiên, không còn nghi ngờ gì mọi việc đó đều cần đến tiền, đều phải trả phí.
Thế nhưng, bạn cũng nên nhớ rằng, mọi sự trong đời thành hay bại đều do duyên phận. Đừng cảm thấy tuyệt vọng hay chán nản khi nỗ lực kiếm tiền mang lại cuộc sống tốt đẹp cho người thân chưa được đền đáp xứng đáng, bởi lẽ, trái ngọt của bạn có thể không đến ngay lúc này, mà sẽ đến vào một ngày trong tương lai, khi trái tim bạn đã đủ rộng lượng để bao dung với những mất mát, thất bại và tổn thương. Hãy cứ hành Thiện tích Đức và thuận theo tự nhiên, những điều xứng đáng với bạn rồi sẽ tìm đến với bạn…